RSS
« ... Gió vô hình vô sắc, chỉ khi thấy cỏ lung lay thì người ta mới biết là có gió ở đó. Nếu không có cỏ, gió nhất định sẽ đi lạc hướng. Vì thế, em phải cố mà lung lay, để trở thành loại cỏ nói cho gió biết: Sự tồn tại của anh là ở đây. »

Totto-chan, cô bé bên cửa sổ...

Trong các tác phẩm văn học tôi đã từng đọc, “Totto-chan, cô bé bên cửa sổ” có lẽ là một trong những tác phẩm để lại trong tôi nhiều suy nghĩ và ấn tượng sâu sắc nhất. Lần đầu đọc Totto-chan khi mới học tiểu học, tôi đã không ngờ đây là một cuốn sách giàu lòng nhân ái đến thế. Phải đến sau này, khi đã đọc lại nhiều lần, tôi mới cảm nhận được những giá trị nhân bản sâu sắc.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS